NỖI LÒNG MÙA VU LAN

Một bài thơ hay về Mẹ, hãy vui khi còn có mẹ.

NỖI LÒNG MÙA VU LAN
           
                                                                  NGUYỄN THỊ BÍCH SEN

Mùa Vu Lan trời u ám mây buồn
Hoà xen lẫn tiếng chuông chùa vọng lại
Hoa hồng thắm con đeo bên ngực phải
Hạnh phúc cười vì Mẹ mãi còn đây

Mẹ nuôi con chẳng kể tháng tính ngày
Nơi ấm nhất là vòng tay của Mẹ
Dù giông bão giữa cuộc đời gió xé
Về cạnh Người lòng bỗng nhẹ tênh tênh

Mẹ vượt qua bao thác núi gập ghềnh
Cho con trẻ đời rộng thênh mơ ước
Cánh cò trắng cứ bôn ba xuôi ngược
Như Mẹ tôi sau trước chẳng sờn lòng

Vu Lan về con quỳ gối cầu mong
Con mãi được cài hoa Hồng đỏ thắm
Đường sinh tử cách xa nhau bao dặm
Chẳng ai đo...Con sợ lắm Mẹ à...

Hương trầm bay vào khoảng trống tan ra
Giọt nước mắt nhạt nhoà theo tiếng mõ
Con đưa mắt dõi nhìn quanh đây đó
Những con người...mất Mẹ_ họ đớn đau

Phận mồ côi cài hoa trắng không màu
Mới hiểu được những bể dâu tủi khổ
Ai còn Mẹ hãy mở lòng giác ngộ
Chữ Hiếu kia xin hãy cố vuông tròn.

Comment

Facebook Instagram Youtube Twitter Google+ Top